Việc đánh thuế bất động sản thứ 2 đang trở thành đề tài gây tranh cãi trong cộng đồng nhà đầu tư và giới chuyên gia. Liệu đây có phải là giải pháp đúng đắn để minh bạch thị trường, hay là rào cản khiến dòng vốn rút khỏi lĩnh vực bất động sản?

Bất động sản thứ 2: Kênh đầu tư sinh lời thụ động
Nhiều nhà đầu tư cho rằng bất động sản thứ hai không chỉ là tài sản sở hữu mà còn là nguồn thu nhập thụ động hiệu quả. Như chia sẻ của chị V.Hạnh – một nhà đầu tư tại Hà Nội:
“Tôi đang sở hữu nhiều căn nhà, một số đang cho thuê và tạo thu nhập hàng tháng. Nếu áp dụng thuế sở hữu bất động sản thứ 2, chắc chắn tôi sẽ phải cơ cấu lại danh mục đầu tư.”
Theo chị Hạnh, việc đã đóng thuế khi mua bán, cho thuê mà tiếp tục bị áp thuế sở hữu lần nữa là thuế chồng thuế, gây áp lực tài chính cho người dân.
Tương tự, chị C.Tú – một nhà đầu tư khác – cũng cho rằng việc đánh thuế không nên áp dụng cứng nhắc:
“Tôi có mảnh đất ở quê do cha mẹ để lại và một căn nhà ở thành phố để ở. Nếu tính đây là bất động sản thứ 2 và đánh thuế, rõ ràng là không hợp lý.”
Đánh thuế bất động sản thứ 2: Cần phân loại đúng đối tượng
Các chuyên gia cho rằng đánh thuế bất động sản thứ 2 là cần thiết, nhưng phải đi kèm với phân loại rõ ràng. GS. Đặng Hùng Võ phân tích:

“Thuế nên ưu tiên miễn cho những người sở hữu nhà ở để an cư. Ngược lại, cần đánh thuế cao với người có nhiều bất động sản nhưng để hoang hoặc không sử dụng.”
Tình trạng đầu cơ, tích trữ đất nền, biệt thự không người ở đã và đang ảnh hưởng tiêu cực đến nguồn cung nhà ở thực, đẩy giá nhà tăng cao, tạo bong bóng bất động sản.
Tuy nhiên, theo ông Nguyễn Thế Điệp – Phó Chủ tịch Câu lạc bộ Bất động sản Hà Nội:
“Việc đánh thuế bất động sản thứ 2 tại thời điểm này có thể khiến thị trường trầm lắng, thanh khoản yếu, ảnh hưởng đến nhiều ngành nghề như xây dựng, vật liệu, nội thất…”
Cần chính sách điều tiết hợp lý, tránh “đánh đồng”
Đánh thuế bất động sản là xu hướng tất yếu khi thị trường phát triển đến một ngưỡng nhất định. Nhưng chính sách thuế phải linh hoạt, phân loại chính xác ai là người đầu cơ, ai là người sở hữu vì nhu cầu thực.
Thay vì đánh đồng mọi người sở hữu bất động sản thứ 2 là đối tượng đầu cơ, nên tập trung vào những cá nhân, tổ chức nắm giữ nhiều tài sản nhưng không khai thác, sử dụng gây lãng phí nguồn lực đất đai.
Kết luận
Đánh thuế bất động sản thứ 2 là một biện pháp kinh tế cần cân nhắc kỹ lưỡng. Muốn đạt hiệu quả, Nhà nước cần có cơ chế phân loại đối tượng rõ ràng, minh bạch, tránh gây ảnh hưởng đến những người dân sở hữu nhà ở chính đáng hoặc đầu tư hợp pháp.
Nguồn: vov.vn